Posted on 19/09/2012 by Tứ Hải
Người Việt ta thường hài hước ví von chuyện hôn hít bên Tây với chuyện đái bậy ở Việt Nam.
Cái cần làm nơi kín đáo ở Tây phương, thì ở Việt Nam người ta làm công khai giữa chốn thanh thiên bạch nhật, và ngược lại.
Ở Mỹ hay các nước châu Âu, đôi lứa có thể hôn nhau thoải mái ngoài đường, trên bãi tắm biển, trong rạp hát, trên tàu xe….
Biểu hiện tình cảm yêu thương là cái đẹp, cớ sao phải giấu giếm! Phải không nhỉ?
Còn
chuyện ỉa đái, nói tế nhị, lịch sự hơn là “xả bầu tâm sự”, thì phải kín
đáo, thực hiện trong toilette (hay restroom, nói theo người Mỹ).
Những
tập quán cá nhân bất thành văn này ở các nước văn minh mặc nhiên thuộc
về nếp sống và ý thức sinh hoạt văn hoá công cộng, cũng tương tự như
không vứt rác ra đường, hoặc khạc nhổ bậy bạ trên phố phường… Tuy nhiên,
trên phương diện trật tự xã hội, ai làm bậy mà cảnh sát tóm được sẽ bị
phạt méo mặt và quê một cục!
Thế
mà, cũng có ngoại lệ, nói ra ít ai tin. Cách đây không lâu người ta cấm
hôn nhau trên… nhà ga ở nước Anh! May quá, không phải trên khắp nước
Anh mà chỉ ở thành phố Warrington.
Quy
định cấm này chẳng hề dính dáng tới thuần phong mỹ tục hay văn hóa sinh
hoạt gì cả. Chẳng qua là vấn đề hôn hít của các anh chị, ông bà đã làm
ảnh hưởng tiêu cực đến đời sống chung của thành phố.
Số
là từ khi có tuyến tàu lửa siêu tốc chạy giữa Warrington Bank Quay với
Glasgow – London, số người tận dụng phương tiện này tăng lên rất nhanh.
Trước nhà ga người ta dừng xe lại, hôn hít tiễn nhau, gây tắc ngẽn giao
thông một cách… không cố ý!
Tuy
nhiên, hội đồng thành phố Warrington không đến nỗi quá vô cảm. Cùng với
bảng hiệu “NO KISSING” trên đường vào ga có gắn thêm bảng chỉ dẫn nơi
đậu xe dành riêng cho những người… thích hôn nhau, nhưng không được đậu
xe và hôn nhau vượt giới hạn 20 phút (để không chiếm chỗ quá lâu).
Trường
hợp ai đó lỡ vi phạm trong vùng cấm thì cảnh vệ, cảnh sát nhắm mắt làm
ngơ, tạm thời cho… qua luôn, vì thành phố Warrington chưa tìm ra hình
thức phạt nào cho hợp lý để không bị cáo buộc, kiện tụng vi phạm nhân
quyền. Có nghĩa rằng trong thực tế tấm biển “NO KISSING” chỉ mang tính
chất nhắc nhở là chính!
Người
Anh nực cười cho cái quyết định kỳ cục của thành phố Warrington. Thế
nhưng điều này không phải là “phát minh” mới mẻ gì. Người Mỹ cũng đã
thực hiện thành công chuyện “NO KISSING” ở nhà ga trung chuyển tại thành
phố Chicago, nơi mà chính ngài Thị trưởng thành phố Warrington của nước
Anh đã tới thăm và còn được tặng một tấm bảng hiệu mẫu “NO KISSING”
mang về nước.
Như
đã nói ở trên, ở Việt Nam ta, cái chuyện hôn hít thường được gái trai
thực hiện nơi kín đáo, nhưng vấn đề ỉa đái trở thành bức xúc đến nỗi nhà
sử học, đại biểu quốc hội Dương Trung Quốc đã có lần cho đăng một bài
dài “Bàn chuyện ỉa-đái” trên báo Lao Động ngày 28/10/2007.
Dưới đây là vài bức hình minh hoạ chuyện ỉa đái của Việt Nam.
Xin
nhấn mạnh, đây là những tấm hình thật 100%, không phải là sản phẩm của
photoshop, ai nghi ngờ có thể dễ dàng kiểm tra bằng các phương tiện kỹ
thuật.
Nói chính xác, những tấm hình này mô tả chất lượng sản phẩm độc đáo của mục tiêu “Dân giàu, nước mạnh, xã hội dân chủ, công bằng, văn minh” mà Đảng Cộng sản Việt Nam dày công xây dựng từ mấy chục năm nay.
“Thượng (đại diện cho Luật pháp) bất chính” thì….
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét