Thứ Sáu, 19 tháng 10, 2012

Chuyện CÁI LƯỠI

http://nguoibuongio1972.multiply.com/journal/item/664


Chuyện xưa kể rằng.

“ Một hôm, người chủ bảo người đầy tớ rằng: “Mày ra bắt con lợn đem làm thịt, và xem cái gì ngon hơn cả thì đem về đây cho tao”.
Tên đầy tớ vâng lời, bắt lợn giết và lấy cái lưỡi đem vào hầu chủ.
Mấy hôm sau, người chủ muốn thử tên đầy tớ, lại bảo nó đi làm thịt con lợn khác và dặn rằng: “Xem cái gì không ngon hơn cả thì đem vào”.
Tên đầy tớ làm lợn xong, lại đem cái lưỡi vào cho chủ.
Người chủ quát: “Thằng này láo! Sao lần này mày lại đem cái lưỡi vào cho ta như lần trước?”

- “Thưa ông, cũng một cái lưỡi, khi tử tế ra thì không có gì tốt cho bằng, nhưng khi độc ác, thì lại không có gì xấu bằng”.

 
Chuyện nay kể rằng.

Nhà nọ có đưa con trai mới lớn, một hôm nó đọc câu truyện ngụ ngôn về cái lưỡi, nó hỏi bố cái gì nhanh nhất và cái gì chậm nhất. Bố nó trả lời.

- Cái cơ chế con à.!

Cậu bé hỏi cơ chế là cái gì mà nhanh nhất hả bố.

Bố trả lời.

- Cơ chế nhanh nhất khi tăng tiền thu, nếu xã hội lạm phát thì cơ chế điều chỉnh giá tăng phù hợp với thị trường rất nhanh. Ví dụ như tiền truyền hình cáp, tiền xăng, gas, tiền học, tiền gửi xe, tiền viện phí, thuốc men, phí cầu đường...Cơ chế cũng nhanh nhất khi cấp giấy phép, bổ nhiệm cán bộ...

Cậu bé hỏi thế cái gì chậm nhất hả bố.

Bố trả lời

- Cái cơ chế con à.!

Con hỏi sao vẫn thế, bố trả lời.

- Vì cơ chế lúc chi tiền ra đã lâu la rườm rà rồi, dù giá thị trường đã vọt xa thì giá chi ra của cơ chế vẫn dậm chân tại chỗ. Như tiền đền bù đất, tiền lương, tiền thương binh, liệt sĩ...nếu có điều chỉnh thì rất ề à như con sên, bên này trình, bên kia họp, bên này xem xét ...rất lâu mới theo kịp tốc độ lạm phát. Về cán bộ có người tốt ì ạch mãi chả lên chức nào, giấy phép có nơi 5 năm chưa xong. Thế nên cơ chế cũng là chậm nhất con ạ.


http://nguoibuongio1972.multiply.com/journal/item/663

.

Thứ Bảy, 13 tháng 10, 2012

CHỦ DÒM TỚ TẮM

http://huynhngocchenh.blogspot.com/2012/10/chu-dom-to-tam.html


Mấy ông chủ ngồi với nhau tám chuyện.
- Bị làm sao mà anh bực dọc tức tối thế?
- Vào dòm một tí mà bị chúng hất ra.
- Dòm cái chi? Và bị ai hất ra?
- Dòm mấy đứa đầy tớ và bị mấy đứa khác hất ra.
- Đầy tớ làm chi mà dòm?
- Chúng nó nghỉ làm việc hơn nửa tháng nay để vào phòng kín đóng cửa lại ...

- Làm cái chi?
- Tắm rửa cho nhau và đấu đá với nhau.
- Thì liên quan gì đến các ông chủ bọn mình?
- Sao lại không. Đứa nào bẩn ít, đứa nào bẩn nhiều, tắm rửa với nhau ra sao, rồi đứa ni lên, đứa tê xuống thì đều ảnh hưởng đến vận mệnh của các ông chủ bọn mình chứ tại sao không. Chúng nó luôn miệng xưng là đầy tớ của mình, mình được biết, được bàn, được kiểm mà chúng nó tự ý quyết định hết mọi sự thay đổi không thèm xin qua ý kiến của mình, không cho mình biết tí gì, thì bảo làm sao không tức.
- À chúng nó bàn bạc xong rồi sẽ đưa ra hội đồng đại diện các ông chủ để xin ý kiến và biểu quyết thông qua...
- Ông biết mấy thằng khác hất tui ra để dành lỗ khóa dòm lén vào hóng hớt là ai không?
- Ai?
- Mấy đại diện của các ông chủ tụi mình đấy. Chúng cũng chỉ được hóng hớt qua lỗ khóa như chúng ta mà thôi. Sau đó rồi chúng cũng làm bộ ra họp hành biểu quyết thông qua thế này, thế kia...Thực ra tất tất làm theo lệnh của mấy đầy tớ kia chứ chúng cũng mù mịt như chúng ta mà thôi.
Một ông chủ khác nảy giờ ngồi làm thinh, giờ xía vào:
- Ai tranh dòm vào mấy cái lỗ ấy chứ tớ đây đếch thèm. Tớ về dòm cái khác còn hay hơn. Đám ấy, đứa nào dơ, đứa nào ít dơ, đứa nào lên, đứa nào xuống thì chỉ ảnh hưởng đến bè nhóm lợi ích riêng của chúng thôi chứ có ảnh hưởng gì đến tớ. Chỉ khi nào thay đổi hệ điều hành thì tớ mới hy vọng...
Ông chủ ấy chưa nói hết lời, quay lại không còn thấy ai nữa. Chạy đứt dép hết rồi. Sợ chi mà sợ ghê rứa?