Thứ Hai, 20 tháng 2, 2012

Tầm nhìn

http://www.khakha.com/cuoi/truyen-cuoi/tam-nhin/

Là người đứng đầu cơ quan Chống Tham Nhũng (CTN) địa phương, ông luôn dặn dò thuộc cấp muốn thành công trong công tác nhạy cảm này phải thường xuyên gắn bó, hòa nhập sâu sát với nhân dân, mới nghe nhìn và nắm bắt được trung thực tình hình.

Để chứng minh lời nói đi đôi với việc làm, ông không ngồi chỉ tay năm ngón trong văn phòng ghế êm, máy lạnh, cách âm mà thường cải trang vi hành ngoài đường phố.

Một hôm ông đang thong dong tản bộ, tận dụng mọi giác quan để nghe nhìn, nắm bắt tình hình tiêu cực của địa phương thì bỗng phát hiện có mùi chất thải phảng phất đâu đây. Chắc anh chàng mới đi ngược chiều ông đã vô tình đạp phải chất thải mà không biết. Ông quay lại định chỉ cho anh ta biết. Nhưng anh ta đã đi xa, không tiện gọi.

Thế rồi vài ba người nữa ông gặp trên đường cũng bốc tỏa cái mùi khó chịu này. Chắc phía trước có đống chất thải, những người đi ngược chiều ông giẫm phải. Ông định bảo cho họ biết để họ làm sạch giày dép, khỏi kéo lê phân tán lây lan. Nhưng ông chưa kịp nói, thậm chí ông mới tiến lại gần, họ đã chủ động tránh ông.

Ông thầm nghĩ chắc cái thần khí CTN của ông còn phảng phất biểu lộ trên sắc diện, phong thái toát ra ngoài lớp cải trang của ông nên khiến họ ngại phải gặp ông. Ông phải về thay trang phục sao cho khỏi lộ diện cốt cách của một cán bộ CTN.

Thấy ông về cháu ông tíu tít chạy ra reo “A! Ông về, ông đã về…!”, nhưng bỗng con bé khựng lại. Nó lấy tay bịt mũi và chỉ vào chân ông hét toáng lên: ” Ôi, hôi quá! Ông đạp phải phân rồi kìa!”. Thì ra người ta tránh ông không phải vì cốt cách, thần khí, sắc thái gì như ông nghĩ mà vì cái mùi khó ngửi của cái “chất” -  bám dưới chân ông.

Ông quen phóng tầm nhìn xa trông rộng nên quên thu tầm nhìn gần trông xuống…chân mình!


Thứ Năm, 16 tháng 2, 2012

Chuẩn không phải chỉnh

.

Chàng trai nhận được điện thoại từ một cô gái: "Alo tôi nghe?"
- Dạ. Alo, anh là anh Chỉnh phải không ạ?
- Chuẩn không phải Chỉnh.
- Vâng. Em nè, là người hôm bữa anh có khen em đẹp đấy ạ, có thiệt em đẹp vậy không anh?
- Chuẩn không phải Chỉnh em ơi!
- Ôi thích thế.
- Cái con dở người này, tao không phải Chỉnh, tao tên Chuẩn.
- !!!!!!


Lời chúc dễ ghét


Chúc...

Trẻ trung như heo sữa,

Bốc lửa như heo hơi,

Chịu chơi như heo nái,

Hăng hái như heo con,

Sắc son như heo đất,

Đủ chất như ..heo thịt


Thông minh



Một giáo viên vào lớp học, muốn tạo không khí cho lớp, cô ta nói:

- Nếu ai nghĩ rằng mình không thông minh lắm, hãy đứng dậy nào!

Cả lớp im lặng hồi lâu, bỗng có 01 sinh viên đứng lên. Cô giáo hỏi:

- Em có thực sự nghĩ rằng mình không thông minh không?

- Không thưa cô, nhưng mà em ghét cái cảm giác bắt cô phải đứng một mình.


Thứ Tư, 15 tháng 2, 2012

Vì sao đàn ông thích "phở" hơn "cơm"?

http://hn.24h.com.vn/cuoi-24h/vi-sao-dan-ong-thich-pho-hon-com-c70a433974.html

Nghe người ta nói đàn ông hay trốn vợ đi “ăn phở”, vì chưa có vợ nên Hai Hội rất tò mò, muốn tìm hiểu lý do.
Một hôm Hai Hội rủ Ba Quán đi uống cà phê để kiếm thông tin. Ba Quán nghe Hai Hội hỏi thì lấy làm thích chí, cười ha hả:
- Lâu nay bác và chú Tư Cười vẫn chế giễu em là hay la cà quán xá, trà đá bia hơi.
- Đúng thế còn gì, nếu không thì tại sao mọi người gọi lái cái tên chú thành Quán Bar?
- Nhưng cái việc đi nghe hơi nồi chõ ấy làm kiến thức em tăng lên nhiều so với ối người đấy nhé!
Hai Hội nóng mặt:
- Chú hay tìm hiểu về chuyện ăn uống, nên tất nhiên chuyện cơm phở phải giỏi hơn anh rồi. Nhưng chú đừng vòng vo nữa, giải thích cho anh xem nào, vì sao đàn ông thích phở hơn cơm?
- Đơn giản thôi mà, lúc ăn phở có thể dễ dàng yêu cầu thêm tý hành, tý bánh hoặc thêm tý ớt cho mặn nồng. Còn cơm ấy à, có gì trên mâm có gì xơi nấy, yêu sách lôi thôi còn bị mắng cho ấy chứ. Bác cứ lấy vợ đi rồi biết.
- Nhưng như vậy chưa đủ để phải trốn vợ đi ăn phở. Còn nữa, nếu xét về thành phần cấu tạo thì cơmphở rất giống nhau, phở có thịt có hành thì cơm có cũng có, đã vậy cơm còn hay hơn vì không bao giờ bị trộn hàn the, cơm cũng rẻ và no lâu hơn.
- Cái nhà bác này cũng lý luận gớm, đúng là hai “món” này đều có giá trị độc lập, không cái nào cao hơn cái nào. Nhưng rõ ràng phở luôn luôn tượng trưng cho sự bay bướm, ưu thế của phở so với cơm là quá rõ ràng, mặc dù nhiều lúc phở xấu hơn cơm.
- Nhưng với cơm thì chú được ăn đều bữa, dù nắng mưa bão bùng, đến bữa là được ăn, phở thì không phải lúc nào cũng có.
- Đúng là dùng cơm ở nhà trong không khí quen thuộc, ấm áp nhưng đôi khi nó dẫn đến nhàm chán. Trong khi dùng phở ở xa nhà, trang trí lạ mắt, chưa nói đến việc bỏ tiệm phở này, có thể dễ dàng tìm tiệm khác. Bác còn độc thân nên không hiểu, bỏ cơm thì phức tạp vô cùng.
- Tôi thì chỉ nghĩ đơn giản là đàn ông thèm phở vì ít được ăn phở, trong khi cơm ngày nào cũng được ăn...
- Bác không hiểu đâu, có lúc là phải ăn ấy chứ!
- Cứ để nhịn cơm vài tháng là chết thèm liền.
- Không, không. Có những giai đoạn hôm nào người ta cũng ăn phở mà vẫn không chán, vấn đề là ở chỗ một khi đã no thì rất khó ăn thêm cơm. Còn phở, no tới mấy cũng có thể làm thêm một tô nữa. Ngoài ra, phở không quán nào giống quán nào, thậm chí là không tô nào giống tô nào. Còn cơm thì có khi bao nhiêu năm vẫn thế, chỉ có nguội hơn mà thôi.
- Vì vậy nếu cơm chịu khó hâm nóng và trang trí đẹp thì vẫn giữ được chồng ở nhà ăn phải không?
- Với đa số các ông chồng thì như vậy, duy nhất có một điều mà cơm khó có thể sánh được với phở.
- Đó là gì?
- Phở thì luôn luôn nhiều nước hơn cơm!

Thứ Sáu, 10 tháng 2, 2012

Lương tâm CÁN BỘ

http://laothayboigia.multiply.com/

Một đám cảnh sát và trật tự chợ đang lập biên bản tạm giữ một người đàn bà vì tội dùng đòn gánh chống lực lượng liên ngành.
Một người đàn ông dáng đường bệ đi vào:
- Này, các cậu thả bà này ra, trả hàng cho người ta

Cảnh sát 1:
- Bà này đã bán hàng không đúng nơi quy định lại chống người thi hành công vụ. Bắt giữ là đúng người đúng tội, đúng quy định pháp luật, thả là thả thế nào. À…à..mà bác là ai đấy.

- Tôi là cán bộ lãnh đạo đây. Các cậu biết không, bà này một vai gánh cả gia đình và chỉ trông vào gánh hoa quả mà sống thôi đấy. Các cậu cần phải có lương tâm chứ.

Cảnh sát 2:
- Dạ, nhưng mụ này ghê gớm lắm sếp ạ, ai cũng bán rong thế thì Ban quản lý lấy đâu ra tiền nộp lên bây giờ.

Cảnh sát 3:
- Giữ ông này lại, kiểm tra giấy tờ xem nào. Cán bộ cái con khỉ gì.

Quả nhiên ông “sếp” này chỉ là thợ sửa đồng hồ chứ chẳng phải sếp nào hết. Cảnh sát 1 và 2 phục lắm hỏi:
- Sao cậu giỏi thế, làm thế nào biết lão kia không phải là cán bộ lãnh đạo ?
- Hì, giỏi gì đâu, chịu khó nghĩ một tý biết ngay mà. Thời nay làm đéo gì có thằng cán bộ lãnh đạo nào biết thương dân. Lão nói đến “lương tâm” là tao biết ngay lưu manh giả danh cán bộ rồi.

- Ờ, mày nói có lý thật. Nhưng cũng có cán bộ lãnh đạo có lương tâm đấy chứ, cán bộ thì có ba, bảy đường cán bộ.

- Mày dốt bỏ con mẹ. Cán bộ lãnh đạo có lương tâm là cán bộ đã hạ cánh an toàn rồi, no rồi, kiếm tý lương tâm cho nó đẹp cái mặt tiền thôi. Còn đương chức đương quyền mà có lương tâm thì mua thế chó nào được biệt thự, xe hơi. Chú còn là phải học nhiều.


Thứ Ba, 7 tháng 2, 2012

Mừng thọ

http://laothayboigia.multiply.com/journal/item/213/213

Hôm 3 – 2 - 2012, Có ông cụ tổ chức lễ mừng thọ, cờ phướn tưng bừng, kèn trống inh ỏi. Con cháu châu mồm vào hô mừng cụ mừng xuân... rợp trời.

Trong số khách đến dự lễ có người hỏi thăm cụ:

- Trộm vía, năm nay cụ thọ bao nhiêu ạ?

- Cái gì? Nói to to lên, tai độ này nghễnh!

- À, năm nay cụ thọ bao nhiêu?

- Cả tuổi mụ là 83.

- Trí óc cụ vẫn minh mẫn chứ?

- Lẫn lắm!

- Thế à! Nhưng xem ra răng lợi cụ có vẻ còn chắc nhỉ?

- Lung lay rồi, nhưng lúc cần vẫn cắn được.

- Thế cụ ăn uống thế nào?

- Khỏe.

- Sực mà còn khỏe thì chắc phủ tạng vô bệnh?

- Đâu! – cụ thều thào – Ung thư tới tận xương rồi. Giang mai, tim la, lậu đủ cả. Còn những chứng như thấp khớp, u nhọt, viêm nhiễm... thì tính không xuể!

Khách nghe xong khẽ lẩm bẩm:

- Bệnh tật thế thì chết mẹ nó đi, vừa nhẹ thân, mà con cháu cũng đỡ khổ!

Cứ tưởng tai cụ nghễnh. Ai dè khách dứt mồm, cụ vùng phắt dậy, chửi:

- Thằng phản động nhá! Nói cho mày biết nhá, tao bệnh thì bệnh, lẫn thì lẫn, nhưng dưới sự lãnh đạo của tao, nhân dân vẫn đi hết từ thành công này tới thành công khác, từ thắng lợi này đến thắng lợi khác, nhá… nhá…!!!


Lời bình :

1- đọc mà nghe xấu hổ râm ran, mình con cháu ruột của cụ đấy...

2- Tau mà chết thì ai lãnh đạo chúng mày, để chúng mày làm loạn lên hết à?

3- Bỏ mẹ rồi, nó mà muôn năm thì trái đất này nổ tung rồi.