Thứ Hai, 23 tháng 4, 2012

CHUYỆN TÌNH U 60

http://hncgroup2012.wordpress.com/2012/03/01/th%C6%B0-gian-cho-d%E1%BB%9Di-them-vui-4/


Mùa hè, trời nóng cháy da. Khứa ông nói trõng :
- Sân cỏ nhà ai cháy hết rồi,
Để tôi chăm sóc giúp người ơi.
Vòi nước nhà tôi tuy hơi cũ,
Tạm dùng cũng giúp cỏ xanh tươi.
- Nếu chịu tôi mang vòi sang tưới.
Tưới suốt cả đêm lẫn cả ngày,
Bón vun, chăm sóc từng cọng cỏ,
Tặng vòi tặng nước… cả hai tay.

Bà hàng xóm bĩu môi :
- Sân nhà bên ấy cũng cọt còi,
Đất đai khô khốc cỏ chết toi.
Cứ lo nhà ấy nghèo cúp nước?
Hay là xui xẻo… hỏng cái vòi ?
- Vòi nước nhà ông nếu rỉ rồi,
Đừng mang sang tưới cỏ nhà tôi.
Cỏ nhà tôi ít nhưng không xấu,
Sợ nhọc công ông lẫn cái vòi.

 


Ông hàng xóm nín khe. Nhưng đến đông về, tuyết phủ đầy đường, đầy sân, đầy cả mái nhà. Bà hàng xóm chịu lạnh không thấu nên cầu cứu :
Bớ ông hàng xóm của tôi ơi,
Đông này lạnh lẽo tuyết mãi rơi.
Mái lạnh trần hoen dầy tuyết phủ,
Quỡn đem sào đến chọt dùm tôi.

Ông lão Biệt động được dịp bèn làm eo :
Gớm mãi đến nay mới réo tôi,
Khó khăn cho lắm cực thân thôi.
Đông này lạnh quá e sào… quéo,
Muốn chọt nhưng e chẳng nhằm thời.

Bà hàng xóm nài nỉ :
Ông này sao rõ khéo vẽ vời,
Cứ mang sào quéo đến nhà tôi.
Hít ấm sào vươn nào đâu khó,
Cứng rồi ông ráng chọt dùm tôi.

Khứa ông thấy bà hàng xóm xuống nước nên bỗng sinh nghi, thắc mắc :
Bà này hôm bữa chảnh đàng trời,
Khi khổng khi không lại mọc mời.
Ngày xưa sào tốt sao không mượn,
Bây giờ hết “đát” chắc bả chơi…


Nhưng vì sợ mất mặt, ông lão giả vờ khất :
Bớ bà hàng xóm của tôi ơi,
Lạnh quá nên tôi có hơi lười.
Vài bữa ấm lên sào cứng cáp,
Qua nhà tui chọt giúp bà thôi….

Bà hàng xóm bực mình :
Ông này giờ cứ khéo lôi thôi,
Bí quá nên tôi mới ngõ lời.
Hỏng cần ông nữa tôi thuê Mễ,
Tụi nó làm ngay chẳng nửa vời…

Nghe nàng đòi thuê Mễ, sợ tụi nó làm ăn ẩu tả nên lão ông ráng mò sang. Kết cuộc nghe bà hàng xóm thở ra :
Biết tả làm sao cái sự đời !
Cái sào bé xíu vẫn tới nơi,
Không ngờ tướng ấy quơ khỏe thế,
Lạy trời cho tuyết cứ mãi rơi…
Còn ông lão thì lắc đầu :
Tuyết đóng bấy lâu cứng quá trời !
Làm cho tơi tả cái sào tôi.
Cũng may uống trước viên… tăng lực.
Làm tốt nên không bị bả cười !

Mấy hôm sau trời ấm dần, tuyết tan ! Thời tiết thay đổi nên ông lão bị bịnh cảm nằm chèo queo. Bà hàng xóm không thấy bóng dáng chàng đâu nên lần mò sang thăm. Bà đến bên cạnh giường ông nhỏ nhẻ :
- Ông ở nhà ông tôi nhà tôi
Cách nhau chỉ có… giậu mồng tơi,
Chờ ông leo giậu mà không thấy,
Nên tôi đường đột qua thăm coi.
- Xuân về nên trái gió trở trời.
Ông lão tội ghê bịnh tã tơi.
Để tôi giúp cho ông cạo gió,
Phút chốc bịnh đi khỏe ngay thôi.
- Bây giờ ông nằm sấp lưng phơi,
Trần ra như thế để mặc tôi.
Chút dầu xoa trước xong cạo gió,
Cào lên vuốt xuống gió ra thôi.
- Ông sao để gió lậm quá trời.
Kiểu này không làm chỉ lưng thôi.
Lột hết ra đi còn mắc cỡ ?
Thề là tui nhắm mắt …hỏng coi !




Ông lão nằm trùm mền, mặc bà hàng xóm muốn làm gì thì làm, thỉnh thoảng rên :
Bà ơi nhè nhẹ chút dùm tôi,
Ừ xoa, cào thế mới mê tơi.
Không ngờ bà mát tay hay thế,
Khiến tôi như bay bỗng tuyệt vời…
Giao bà tùy tiện tấm thân tôi,
Xoa hoài cào hủy chớ có thôi.
Ai bày ra cái chiêu cạo gió,
Thật đáng tuyên công đức để đời.



Bà hàng xóm :
- Bây giờ ông đang vã mồ hôi,
Ngủ đi một giấc ráng nghỉ ngơi.
Tôi về nấu cho ông bát cháo,
Hành tiêu thật nóng để ông xơi.
- Này này thức dậy bớ ông ơi,
Cháo hành đang nóng gắng mà xơi
Vừa thổi vừa ăn mau giã bịnh,
Qua nhà xem giúp cái xe hơi !
Xe tôi bỏ xó khá lâu rồi,
Xuân này tune up chạy cho vui
Đã lâu không chạy nên khô nhớt,
Châm vào chắc sẽ chạy tốt thôi.
- Xe tôi đồ cổ chứ chẳng chơi.
Traction tuổi ngấp nghé sáu mươi
Body còn láng sơn còn bong
Mới chủ một đời chạy ít thôi.




Vài hôm sau ông lão hết bịnh nên qua xem cái xe của bà bạn :
- Xe bà không chạy đã lâu rồi,
Bu-gi vít lửa lâu chẳng coi
Bao năm bỏ xó nên hen rỉ
Nhưng bỏ công chùi xẹt lửa thôi.
- Bốn cái bánh xe xẹp lép rồi
Phải bơm thật chắc cho đầy hơi.
Hình như bơm nghẹt hay bị hỏng,
Mới bơm vài cái muốn rụng rời
- Lòn tay tôi nhấn thử cái còi
Mới bóp tí mà kêu inh ỏi
Còi này loại tốt kêu hay quá,
Sờ vào êm ái chẳng muốn thôi.
- Tôi châm dầu nhớt riêng của tôi,
Nhớt này đặc biệt đó bà ơi
Xăng đầy nổ thử êm tai quá
Hai đứa vào xe dợt thử chơi.
 



Tình hàng xóm láng giềng coi mòi trổ hoa vào mùa Xuân. Nhưng nghe nói ông lão bị bà hàng xóm nhờ vả nhiều quá sức già chịu không thấu nên đã :
Tàn Xuân thì chắc cũng tàn đời !
Sức cùn lực kiệt sắp đứt hơi.
Mau chân cuốn gói là thượng sách,
Thằng nhỏ hưu rồi phải nghỉ ngơi !
Ôi !!!!!

Tiếng lóng

http://hncgroup2012.wordpress.com/2012/03/19/th%C6%B0-gian-cho-d%E1%BB%9Di-them-vui-5/

Ông bố ở quê ra thăm gia đình con trai ở phố. Đêm ấy, ông nghe vợ chồng con trai (vốn là dân cá độ bóng đá) nói chuyện :
- Mai cụ về, em định “nhét” cho cụ “5 xị” (500.000đ) ý anh thế nào ?

- Thôi ! “Đập” luôn cho cụ “vài chai” (vài triệu) cho cụ… tiêu !
Hoảng hồn, nửa đêm cụ trèo cổng trốn về.

Sáng mai, vợ chồng người con nháo nhào đi tìm, về đến quê, thấy cụ rung đùi… uống chè :
- Sao bố về mà không nói cho tụi con biết ?

- Biết cho anh chị… giết tôi à, tôi “thoát chết” là may rồi ! Ở nán lại… không chết vì… 5 xị rượu, cũng chết vì bị chai đập vào đầu thôi.


Bi kịch tắt đèn thời nay

http://hncgroup2012.wordpress.com/2012/04/21/th%C6%B0-gian-cho-d%E1%BB%9Di-them-vui-6/

Để giúp học sinh đào sâu suy nghĩ, cô giáo dạy tiết văn về tác phẩm Tắt đèn quyết định hỏi thêm một câu nữa :
 

– Các em hãy cho biết chi tiết tối đen ở cuối truyện thể hiện bi kịch gì của chị Dậu ?
 
Học sinh giơ tay đếm không xuể :
– Thưa cô, theo em bi kịch đây là vấn đề môi trường !

Cô giáo trợn mắt :
– Môi trường ? Em giải thích coi !
– Chị Dậu muốn hưởng ứng Giờ trái đất, nhưng đèn đuốc đã tắt hết rồi nên không biết tắt thêm thứ gì nữa !

Lớp phó học tập đứng lên phản đối :
– Bạn nói thế mà nghe được à ! Thời chị Dậu chưa có điện, tắt đèn đây là đèn… dầu, bi kịch của chị Dậu là xăng dầu liên tục lên giá nên không có tiền thắp sáng !

Hoảng hồn vì thấy cả lớp vỗ tay tán thưởng lớp phó, cô giáo lập tức chấn chỉnh :
– Không phải thế ! Bi kịch của chị Dậu mang ý nghĩa lớn lao hơn nhiều chứ đâu chỉ là chuyện tăng giá nhiên liệu. Nào, suy nghĩ đi !

Chán nản vì thấy cả lớp bó tay trước một câu hỏi quá dễ, lớp trưởng đành xung phong :
– Thưa cô ! Muốn làm rõ cái bi kịch ấy phải nhắc lại đoạn cuối : để có tiền nộp thuế thu nhập cá nhân cho chồng, chị Dậu lên tỉnh đi làm ôsin. Chủ của chị là một quan chức già, lợi dụng đêm tối đã mò vào buồng chị… Nguyên do bi kịch của đời chị nằm ở chính cái bóng tối ấy !

Cô giáo khéo léo gợi ý :
– Em nói chưa chuẩn lắm nhưng cũng tàm tạm. Thế thì đoạn kết của tác phẩm là bản án thích đáng để tố cáo ai ?

– Không tố được vì thiếu chứng cớ cô ơi !
Cô giáo chưng hửng :
– Em nói thế là sao ?

– Vì vợ chồng chị Dậu đã thủ sẵn camera, nhưng tối quá không quay được clip sex thì lấy gì tố cáo ?


Nguyễn Văn Danh post (theo Người già chuyện)

Thứ Hai, 16 tháng 4, 2012

THIÊN ĐÀNG

http://diendanctm.blogspot.com/2012/04/giai-tri_14.html

 THIÊN ĐÀNG
 
Thầy bói phán cho một ông đi xem: "Đường hậu vận của ông rất tốt. Nếu ông chết trước thì ông sẽ được lên thiên đàng".
Ông kia bèn hỏi:
- Thế nếu vợ tôi chết trước?
- Càng tốt, thì ông đã có thiên đàng ngay từ giờ phút đó. 






 



BÍ QUYẾT
Vợ nghe được bí quyết giảm béo về hí hửng khoe ngay với chồng.
- Anh ạ, từ hôm nay em chỉ ăn rau và chuối thôi.
Chồng nghe thấy thế liền lầm bầm:
- Voi nó cũng chỉ ăn mỗi thế thôi đấy! 




 BÓI TOÁN
Hai cô gái nói chuyện với nhau: "Nghe nói cậu đã huỷ bỏ hôn ước?"
- Ừ!
- Tớ thấy anh ấy tốt, tài giỏi và chung thủy mà. Vì sao lại huỷ bỏ?
- Bọn tớ vừa đi xem bói, thầy bói bảo tớ là sẽ có ba đứa con, còn anh ta sẽ có bốn đứa con. Cậu nghĩ xem, đứa con thứ tư ấy anh ta đẻ với ai? Loại người này không tin được! 

                                                                                                      
    LÀM NHANH
Chủ tịch hội đồng quản trị gọi giám đốc phát triển dự án lên khiển trách về sự chậm trễ.
- Anh cần bao nhiêu người tôi cũng cấp đủ cho anh nhưng phải hoàn thành phần mềm này trong vòng một tháng.
Giám đốc dự án cự lại:
- Tôi sẽ giao cho ông 9 phụ nữ. Đố ông làm cho họ đẻ ra một đứa con trong vòng một tháng.
- ??? 

ĐỢI LÂU HƠN
Một phụ nữ chồng vừa chết chẳng bao lâu đã tái hôn.
Một hôm, trong lúc cãi cọ với người chồng mới, hai người mắng nhau không tiếc lời:
Anh chồng đỏ mặt tía tai đay  nghiến:
- Cô chẳng phải là người đứng đắn. Nếu đứng đắn, cô đã chẳng lấy tôi ngay sau khi anh ta vừa mất.
Cô vợ gật gù:
- Được, lần sau tôi sẽ đợi lâu hơn! 

ĐI CHỨ SAO KHÔNG!
Trong rừng các con thú đang nhậu thì hết rượu. Một con bảo ốc sên đi mua, con kia nói: "Ốc sên đi lâu lắm"
- Thì cào cào đi.
- Nhưng cào cào vừa đi vừa nhảy đổ hết còn gì.
- À thế để rết đi mua vì nó có nhiều chân đi nhanh lại không đổ.
Chờ một hồi lâu không thấy rết mang rượu về, một con mở cửa thấy rết vẫn còn ngồi trước cửa mới hỏi:
- Sao không đi mua rượu.
Rết trả lời:
- Đi chứ sao không. Không thấy tao đang mang giày hả? 






CHỜ và CHỜ!
- Mày biết không, hồi học lớp 11 tao có quen nhỏ lớp 9.
- Ừ, rồi sao?
- Tao quyết định ở lại lớp 2 năm để chờ con nhỏ.
- Mày đúng là thằng liều.
- Nhưng hỡi ôi!
- Sao vậy?
- Nhưng hai năm sau tao nhìn xuống, em ấy vẫn học lớp 9.
- Trời! Em của mày học dở thật.
- Nếu học dở tao đâu có tức, đằng này nó ở lại lớp 9 để chờ thằng cu lớp 7! 

- !?!?!?



.

Thứ Hai, 9 tháng 4, 2012

Thứ Bảy, 7 tháng 4, 2012

KIỂM ĐIỂM NGHIÊM TÚC

http://nguyencuvinh.wordpress.com/2012/04/07/ki%E1%BB%83m-di%E1%BB%83m-nghiem-tuc/

Nếu xét về số lượng tổ chức, cán bộ bị kiểm điểm, kỷ luật, vụ Tiên Lãng có vẻ như là vụ rất “nghiêm túc”,vì  những gần 20 chục cơ quan, tổ chức bị kiểm điểm và 50 cán bộ bị kỷ luật từ khiển trách đến cách chức.

Nhưng vì sao vẫn thấy cái gì đó gờn gợn, bông lơn trong cái không khí kiểm điểm “nghiêm túc” này?

Mình thì quan niệm, điều mà từ vụ Tiên Lãng mang đến không phải đã kỷ luật ai, đã cách chức ai, đã kiểm điểm ai, mà chính là từ vụ bùng nổ ở Tiên Lãng, các Bộ ban ngành ngộ ra nhiều điều, quyền lợi hàng triệu hộ nông dân nhờ thế mà được bảo đảm bằng việc tiếp tục sử dụng đất, tiếp tục xây dựng trang trại, tiếp tục thuê đất lâu dài, tiếp tục sinh sống. Kết quả này thấy rõ rồi. Và đây cũng là điều người nông dân mang ơn Chính phủ đã có cái nhìn khách quan, có cái nhìn chiến lược sau khi xử lý cụ thể một vụ việc xảy ra ở cấp xã, huyện để nhìn rộng ra được tình hình toàn quốc.

Những cán bộ khi sai phạm dứt khoát phải chịu kỷ luật. Ai cũng phải chịu trách nhiệm hành vi mình trước pháp luật. Điều cần nói là, xử lý sai phạm phải thật công tâm, thật trung thực, đừng ” biểu diễn”, kiểu như, đấy, bà con thấy chúng tôi nghiêm chưa, những 50 cán bộ bị kỷ luật. Dư luận không đồng tình với Hải Phòng vì những vấn đề cốt lõi nhất của việc xử lý sai phạm vẫn đang trong sương khói, đến như luật sư trong vụ việc này lại lần nữa phải tiếp tục kiến nghị về việc cần khởi tố rõ ràng ai đã phá nhà anh Vươn, anh Quý. Đến như Hội nuôi trồng thủy sản lại phải tiếp tục kiến nghị, kết luận thanh tra của huyện về sai phạm của anh Đoàn Văn Vươn là không minh bạch và có ý bôi chuyện ra để ngụy biện cho hành vi cưỡng chế sai trái của mình.

Làm việc nhà nước phải công minh. Cái sai trong hành vi của anh Vươn thì rõ rồi, phản kháng như thế là nguy hiểm, bất lợi, nhưng trước khi nói rõ cái sai của anh em nhà Đoàn Văn Vươn, trong thông cáo báo chí, Hải Phòng cũng cần dũng cảm vạch rõ cái sai của mình, thế mới công bằng.

Nước mình sử dụng mấy chữ ” xử lý nghiêm túc”,” kiểm đểm nghiêm túc” dễ dãi quá.

Ngay như vừa rồi, thanh tra Chính phủ thông báo kết quả thanh tra mấy Tổng công ty, tập đoàn nhà nước, công bố sai phạm lên tới hàng chục ngàn tỉ đồng nghe mà giật bắn, thế nhưng ít hôm nữa, lại ” kiểm điểm nghiêm túc” và tiền thất thoát của  nhà nước sẽ mãi là thất thoát vì chẳng ai đền cả.

Vụ này nhìn vụ kia, vụ kia ngó vụ nọ, vụ nào rồi cũng ” nghiêm túc” hết và hóa ra chẳng thấy nghiêm túc gì, lại tiếp tục sai phạm vì biết rằng, người ta sai phạm như thế mà chỉ có thế, địa phương mình việc gì mà cờ ăng căng với nhau cho mất bạn mất bè, mất anh mất em…

Thói quen đó, quan niệm đó, lề lối đó là những vật cản, là mối nguy hại cho đất nước

Theo kết luận của Thanh tra Chính phủ về sai phạm của các tổng, tập đoàn, đúng ra, ngay lập tức các ông Tổng trưởng, tập đoàn trưởng này đã phải xin từ chức ngay vì trách nhiệm. Nhưng e chẳng ai việc chi.

Sai phạm to như núi, kết cục, chia nhỏ dần, nhỏ dần đủ để ” kiểm điểm nghiêm túc” thôi.

Nước mình, tìm ra sai phạm và xử lý nghiêm sai phạm vẫn còn là một khoảng cách trời ơi…

 

Chủ Nhật, 1 tháng 4, 2012

HIỂU CHƯA CON TRAI?

http://nguyencuvinh.wordpress.com/2012/03/31/hi%E1%BB%83u-ch%C6%B0a-con-trai-2/

Tay thư ký cầm bản tự kiểm điểm công tác trong năm của sếp, đọc đọc đọc rồi phải vịn tay vào bàn mới đứng vững. Sếp hỏi, cậu ốm hả? Thư ký ngắm nhìn gương mặt của sếp, lắp bắp: Dạ thưa, sếp vẫn khỏe chứ ạ. Là sao? Tớ khỏe. Dạ thưa, sếp tỉnh táo hoàn toàn phải không ạ? Tất nhiên, tỉnh táo. Dạ thưa, sếp tự tay viết bản kiểm điểm công tác này phải không ạ? Tất nhiên.

Tay thư ký ngồi thịch xuống ghế, im lặng. Sếp hỏi, sao thế? Hay bản kiểm điểm công tác của tớ có gì sai? Ưu điểm, khuyết điểm, mình viết rất thành thật. Thư ký nói, sếp ạ, vì sếp viết quá thành thật, đặc biệt về khuyết điểm, nên em thực sự rất lo lắng. Trong khi cơ quan đang có nhiều đơn thư nặc danh tố cáo nhiều việc của sếp. Viết thế này khác gì vạch áo cho người xem lưng.

Sếp xem đồng hồ, nói, tới giờ rồi, cậu đọc bản kiểm điểm của tôi trước toàn bộ cơ quan nhé.

Phòng họp không thiếu ai. Đây là cuộc họp quan trọng để mỗi người tự nhận ưu điểm, khuyết điểm, sau đó tập thể góp ý, sau đó thì biểu quyết thi đua, thi đua lại kèm với tiền thưởng cuối năm, không đùa.

Sếp trình bày mấy câu về ưu điểm. Sếp giới thiệu thư ký của mình đọc phần khuyết điểm của sếp trong năm qua. Sếp nói, nhận được một số đơn thư tố cáo tôi chuyện này chuyện nọ, trong khi anh em viết đơn tố cáo và ký nặc danh thì tôi xin thành thật với mọi người về khuyết điểm của tôi đây, đỡ phải tố cáo làm gì nữa.

Thư ký đứng lên, lắp bắp mãi mới đọc được thành lời:

-Năm qua, tôi, với tư cách Thủ trưởng cơ quan, cảm thấy rõ ràng mình đã vi phạm những khuyết điểm sau đây: 45 lần nhận quà biếu, chủ yếu là phong bì tiền, thấp thì 5 triệu, cao nhất là 4 ngàn đôla, chủ yếu do chính anh em cơ quan đưa và một số đối tác lại quả sau những phi vụ làm ăn hợp tác thắng lợi giữa cơ quan ta với đối tác. Ngoài việc nhận quà biếu, phong bì, tôi đã không giữ gìn đạo đức tác phong, đã 45 lần đi ăn nhậu và hát karaoke, trong số này đặc biệt nghiêm trọng là có tới 8 lần đã cùng các em tiếp viên (mà mọi người vẫn gọi là cave) vào nhà nghỉ. Tại cơ quan làm việc, có 5 nhân viên nữ, xin được không nêu tên để giữ thể diện cho các đồng chí ấy, tôi đã nhiều lần có hành vi sàm sỡ: ví dụ như 3 lần cho nhân viên nữ ngồi vào lòng trong giờ làm việc, có 7 lần cùng nhân viên nữ đi nhà nghỉ để tâm sự. Đối với gia đình, tôi đã 21 lần về tới nhà trong tình trạng say xỉn, có 6 lần đã bạt tai vợ vì bực mình do vợ cằn nhằn say xỉn. Dù đã cùng anh em cơ quan giành được nhiều thắng lợi, nhưng xét về khuyết điểm cá nhân, tôi cảm thấy không xứng đáng để nhận bất cứ một danh hiệu nào. Tôi xin thành thật khai rõ khuyết điểm và xin hứa sẽ sửa chữa nghiêm túc.

Phòng họp lớn lặng ngắt. Có người đưa tay ôm lấy ngực. Có ai đó sụt sịt khóc. Họ chưa bao giờ thấy sếp của mình lại khai báo khuyết điểm thành thật đến như thế. Ôi trời ơi, người mà có khuyết điểm như vậy thì làm nhân viên quét rác cơ quan cũng không xứng huống hồ lại là sếp. Không. Không. Không thể nào. Không thể nào.

Hàng loạt ý kiến đứng lên phản bác khuyết điểm của sếp.

Những ý kiến đanh thép.

Không ai tin sếp của họ lại có những khuyết điểm như vậy.

Tất cả cơ quan thống nhất cao về việc huy bỏ các đơn tố cáo sếp vì không còn cần thiết nữa.

Và bỏ phiếu, 100% phiếu đồng ý bầu sếp là chiến sĩ thi đua xuất sắc.

Xong phần sếp, các cán bộ, nhân viên khác tự kiểm điểm.

Noi gương sếp, nhiều người đã tự khai nhận khuyết điểm đã tham ô, đã sách nhiễu nhân dân, đã nhận hối lộ, đã quan hệ nam nữ…

Biểu quyết đuổi việc 3 cán bộ, cảnh cáo 8 người, khiển trách 3 người, đề nghị cơ quan chức năng làm việc để truy cứu trách nhiệm hình sự 2 người.

Mấy ngày sau, thư ký hỏi sếp:

-Anh em thành thật tự nhận khuyết điểm thì bị kỷ luật hết. Sao sếp cũng tự thành thật nhận khuyết điểm thì anh em lại nhất trí chiến sĩ thi đua?

Sếp nhìn nhìn thư ký:

-Cậu không hiểu?

-Dạ thực sự là em không hiểu. Vì những khuyết điểm sếp nói ra là đúng hết, là thành thật…

-Đúng hết và thành thật.

-Dạ…Nhưng sao anh em không ai tin, rồi tất cả đều nhất trí sếp là chiến sĩ thi đua? Trong khi những người noi gương sếp thì bị kỷ luật ráo?

-Cậu vẫn không hiểu?

-Dạ..

-Đơn giản lắm con trai ạ, mặc định ở cơ quan này nhiều năm qua, sếp là phải chiến sĩ thi đua. Hiểu chưa? Vì thế tôi có vạch ngực ra nói tôi là kẻ giết người thì người ta cũng chẳng tin, vẫn bầu là chiến sĩ thi đua hiểu chưa? Giá trị quyền lực đấy con trai ạ.